見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay34 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 34
  “Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day34/ ハノイ 
Youtube動画での記録動画と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 34 /  Hà Nội 
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いています。

【34日目/2020年8月31日・ハノイ 】

画像10

北方辺境のシャングリラから戻った昨日。

夜の首都。
車窓から眺めるメガシティー。
闇の右手は宝石が並ぶショーケースのよう。
夜なのに、さっきまでいた世界との歴然とした明度の差に、戸惑う。

画像2

朝の首都。
「町」に出れば、健康美に溢れる白壁の瀟洒な町並みにシティーピープル達が映えている。
物質の充実度と均衡のとれた充実感を、その全身から漲らせている。
眩しくて、凝視できない。
どれもきっと虚飾に違いない、そうであってくれ。
その光を遮り、正体を見抜けるサングラスが欲しい。

画像5

今日、この町での用件を終える。
段取りの手はずは、既にサパ滞在時につけておいた。
向かう先は、祖国の飛び地領。
ここで、我が旅券の更新、発給を行う。

我がホームでありながら、祖国在外公館に足を踏み入れるのは、どことなく緊張を覚える。
何もしていないのに、何か悪いことをしたような気になってしまう。
この館のお世話になるたびに、なぜか後ろめたさを感じずにはいられない。

午前の申請、午後の受け取り。
来訪者は ほぼおらず、手続きはあっさりと完了。
最小限の滞在時間で事を終えた。

画像3

この国において、二度の更新で手にした三代目。
2002年の初上陸は、先々代によるものだ。
見開きに掲げられた三代目の肖像。
先代、先々代と比すれば、「似ている」程度にしか思えなくなった。
顔はずいぶんと丸くなった。
だけど、いまだ角が取れない部分も多分にある。
こじらせているのだなと、大いに自覚あり。

さあ、この町に、もう用はない。
光挿さない安宿街で最後の一夜を過ごし、明日、眩しい首都を離れる。

ちょうど一年前の今日のこと。

画像4


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

【Ngày34  ~ 31,08,2020 ~   Hà Nội 】

画像10

Tối qua tôi đã quay lại đây từ thế giới lý tưởng giữa rừng núi.

Thủ đô, buổi tối.
Siêu đô thị mà tôi nhìn thấy từ trên xe du lịch.
Cứ như là một cái tủ kính trưng bày những viên đá quý xếp thành hàng ở phía tay phải của màn đêm vậy.
Mặc dù đó là ban đêm, tôi vẫn bối rối bởi sự khác biệt rõ ràng về độ sáng so với thế giới mà tôi vừa đi khỏi.

画像7

Thủ đô, buổi sáng.
Khi ra ngoài “phố thị”, tôi có thể nhìn thấy người dân thành phố trên những con đường trang nhã, thanh lịch, bức tường trắng trải dọc khiến tôi cảm nhận được vẻ đẹp của sự khỏe khoắn.
Bầu không khí vật chất của thành phố và con người thành phố đang ở sự cân bằng phù hợp, và người dân thành phố dường như tỏa ra cảm giác đủ đầy về tài chính từ toàn bộ cơ thể của họ.
Nó chói lóa đến nỗi tôi không thể nhìn chăm chú được nữa.
Tôi muốn có một cặp kính râm để che bớt sự chói lóa này và nhìn thấu bản chất của những người thành phố, xem vẻ hào nhoáng này có phải hư vinh, hư ảnh hay không.

画像8

Hôm nay, tôi kết thúc công chuyện mà tôi cần phải làm tại đây.
Tôi đã làm sẵn công đoạn chuẩn bị để tiến hành làm thủ tục ở Sa Pa.
Nơi tôi hướng đến là Đại sứ quán của quê hương tôi.
Tôi sẽ làm thủ tục gia hạn, cấp hộ chiếu mới tại đây.

Tôi nộp đơn vào buổi sáng, nhận kết quả vào buổi chiều.
Dù là nước nhà, nhưng nghĩ tới việc bước chân vào Đại sứ quán của quê hương tôi, không hiểu sao tôi lại cảm thấy căng thẳng.
Tôi không làm gì cả nhưng tôi lại có cảm giác là tôi đã làm lỗi gì đó.
Mỗi lần tôi có việc nhờ Đại sứ quán, tôi đều có ấn tượng như vậy.
Cũng không có mấy người đến làm thủ tục nên thủ tục của tôi đã xong một cách dễ dàng nhanh chóng.
Tôi đã làm xong công chuyện trong thời gian ngắn nhất mà tôi ở lại đây.

画像9

Tại đất nước này, tôi đã trải qua 2 lần gia hạn hộ chiếu, hộ chiếu trên tay tôi là hộ chiếu đời thứ 3.
Lần đầu tiên tôi đến Việt Nam vào năm 2002, là bằng cái con người trong cuốn hộ chiếu đời đầu tiên.
Tôi nhìn cái hình thẻ của tôi trên trang đầu tiên trên cuốn hộ chiếu đời thứ 3 của tôi.
Nếu so với hình trên cuốn hộ chiếu đời thứ 2, đời đầu, tôi chỉ có thể nghĩ là “nhìn cũng có nét giống đó nhưng cứ như là những con người khác nhau”.
Cái mặt của tôi tròn hơn trước nhiều.
Nhưng mà cái tánh của tôi vẫn còn nhiều chỗ chưa được mài tròn lắm.
Lớn tuổi rồi nhưng tánh tình vẫn khó chịu.

Và thì...
Tôi cũng không còn công chuyện gì ở thành phố này nữa.
Tôi trải qua đêm cuối tại thành phố này trong cái xóm trọ không có ánh sáng chói lóa tỏa ra từ thành phố, ngày mai tôi sẽ rời khỏi nơi Thủ đô sáng chói này.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像10



この記事が気に入ったらサポートをしてみませんか?