見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay40 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 40
  “Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day40/ ハティン➟ 
Youtube動画での記録動画と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 40 /  Hà Tĩnh ➟ 
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いています。

【40日目/2020年9月6日・ハティン ➟ 】

画像1

平野行動は実に味気ない。
360度に神経を尖らせていた山間の緊張が、甚だ懐かしく感じる。
嬉しい出会いもあれば、死を思ったりすることもあった、山道 坂道 峠道。
翻って国道1号線という本流は、どうも滋味、雑味がなく、上品な身なりで いけ好かない。
ここで死を感じるとするならば、猛烈な眠気に意識を持っていかれる瞬間と、左耳を揺らすトラックの粗暴な横風を受ける時。
そうか、この辺りは工業地帯なのか。
どうりで大型トラックが揚々と往来している。

画像2

今日はこの1号線で、思わぬ形で鮮烈な記憶を呼び覚まされた。
この企業名。
ベトナムにおける それなりの年齢の方々なら、「そう言えば・・・」と思い出すことだろう。

画像3

フォルモサ/FORMOSA

まさに「そう言えば・・・」だった。
つまりは、すっかり忘れていた証拠だ。
記憶の相当な奥底に眠っていた。
あれは確か、2016年だったか。

ベトナム最大の環境汚染スキャンダル。
台湾系フォルモサグループの工業地帯より有毒な汚染水が大量に海洋に流れ出し、魚が大量死。
被害は北中部4省へと広範囲に及び、ベトナム全土で大規模な抗議デモが起こった。
後に、フォルモサグループは政府に約510億円相当の賠償金を支払い、活動を再開。
しかし、当地の漁業や観光業は依然困窮のままという。

画像4

たとえ金銭保証を受けたとしても、土地の暮らしを奪われ運命を左右されてしまった方々を慮ると、いたたまれない。

だけど、世慣れぬ者には、企業モラル云々にも、政府の対応等々についても どうこう論を振りかざせるほどの知見もなく、車上であれこれと思ってみたところで、やはりそれ以上に何を思えばいいのかも分からなかった。

画像5

ただ一つだけ、思い出したことがあった。
2015年のこと。
隣接のクアンビン省、ドンホイを訪れた際、ハティン省から休暇で来ている
という30代の台湾人男性と一緒にビールを飲んだこと。

「ああ、あの人は多分、フォルモサ社に勤務していた人だろうな・・・」

その1年後に起きたスキャンダル。
あの人は、その後、どうしたのだろう。
一人旅の様子だった。
確か、凄くいい人だったような。

そんなどうでもいいことを思い出し、どうでもいいことでも そんな何かしらを思い出せて良かった、などと思う。

そのドンホイに、今、向かっている。

ちょうど1年前の今日のこと。

画像6


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

【Ngày40  ~ 06,09,2020 ~   Hà Tĩnh ➟ 】

画像7

Di chuyển trên đồng bằng vô vị và bức bối.
Tôi cảm thấy nhớ con đường núi đã khiến tôi bật nút cảnh giác cả 360 độ xung quanh tôi.
Tại con đường núi đó, có những cuộc gặp gỡ vui vẻ, có cả những lúc tôi cảm nhận được cái chết.
Trái lại, trục đường chính, Quốc lộ số 1 này cứ không có mùi vị thơm ngon gì, cũng không có mùi vị khó khăn gian khổ gì, làm tôi có cảm giác mình ưu tú và không chất chơi sao đó.
Nếu nói về thời điểm tôi cảm nhận được cái chết trên con đường này, đó là lúc cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến và lúc tôi bị gió thổi ngang một cách thô bạo gây ra bởi những chiếc xe tải chở hàng, tới nỗi làm rung tai trái của tôi.
Khu này là khu công nghiệp thì phải.
Đúng rồi, những chiếc xe tải cỡ lớn đang chạy hà rầm đây.

画像8

Hôm nay, trên Quốc lộ số 1 này, có một vụ bỗng nhiên ùa về trong ký ức tôi.
Đây, tên công ty này.
Nếu là những người trên 20 tuổi sinh sống tại Việt Nam, khi nghe đến tên công ty này thì chắc mọi người cũng sẽ nhớ lại và phản ứng kiểu “à, nhắc mới nhớ...” ấy nhỉ.

画像9

FORMOSA.

Khi tôi nhìn thấy biển chỉ dẫn, bản thân tôi quả thật đã phản ứng kiểu “nhắc mới nhớ”.
Tóm lại thì đây là bằng chứng cho thấy việc ta đã hoàn toàn quên nó đi.

Vụ đó đã từng vùi sâu trong biển ký ức.
Vụ đó nếu không nhầm là chuyện năm 2016...

Vụ bê bối ô nhiễm môi trường lớn nhất Việt Nam.
Một lượng lớn nước thải nhiễm độc từ khu công nghiệp của Tập đoàn FORMOSA Đài Loan tràn ra biển, cá chết hàng loạt.
Thiệt hại trên diện rộng ở 4 tỉnh Bắc Trung Bộ, các cuộc biểu tình quy mô lớn đã diễn ra khắp Việt Nam.
Tập đoàn FORMOSA đã hoạt động trở lại sau khi trả cho chính phủ khoản bồi thường khoảng 500 triệu đô la Mỹ.
Tuy nhiên, hoạt động đánh bắt và du lịch tại địa phương vẫn đang gặp nhiều khó khăn.

画像10

Ngay cả khi được đảm bảo về tiền nong, người dân địa phương vẫn bị tước đoạt sinh kế và số phận của họ đã bị ảnh hưởng.
Khi nghĩ đến nỗi niềm và nỗi thống khổ của họ, tôi thấy rất tiếc.

Tuy nhiên, người không biết về quan niệm xã hội như tôi không biết rõ về đạo đức kinh doanh, tôi vừa chạy xe vừa suy nghĩ rất nhiều, nhưng không tìm ra quan điểm nào để tranh luận thêm nữa.

画像11

Tôi nhớ ra đúng một việc.
Khi tôi ghé thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình ở kế bên đây vào năm 2015, tôi có nhậu với một người đàn ông Đài Loan khoảng 30 tuổi đến từ tỉnh Hà Tĩnh đang đi nghỉ ở đó.

“À à, cái người đó có lẽ là người đã làm việc cho công ty FORMOSA”

Vụ bê bối xãy ra sau đó 1 năm.
Không biết sau đó anh ta như thế nào rồi.
Anh ta là một người tốt.
Đó là một kỷ niệm không có ý nghĩa gì quan trọng cả, nhưng không hiểu sao mà tôi thấy vui vì đã nhớ ra nó.

Tôi đang tiến về thành phố Đồng Hới đó.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像12


この記事が気に入ったらサポートをしてみませんか?