見出し画像

2020年ベトナム・バイクで引越しDay39 コロナ禍のベトナムをバイクで走った「ちょうど1年前の今日のこと」

Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020 tại Việt Nam – Ngày 39
  “Câu chuyện” chạy dọc Việt Nam trong dịch Covid-19 bằng xe máy của “đúng một năm về trước”

【Day39/ タインホア➟ 
Youtube動画での記録動画と併せて御覧ください。↓↓
↓↓このブログはベトナム語での文章も併載しています。
【Ngày 39 /  Thanh Hoá ➟ 
↓↓Có kèm bản dịch tiếng Việt.
Hãy cùng xem với video ghi lại chuyến đi của tôi trên Youtube nha. ↓↓

2020年、コロナ禍のベトナム、バイクによる引越し移動の記録。
2020年 7月。
運営していた学校が倒産し、失職。
そして大切な人達との別れ。
15年住んだホーチミン市を発ち、コロナ感染拡大第2波の渦中を、
新たな地を目指して相棒の50ccバイクとともに進みました。
その全記録。
”ちょうど一年前の今日のこと”を書いています。

【39日目/2020年9月5日・タインホア ➟ 】

画像1

長く曲がりくねらない道。
昨日とは打って変わり、起伏のない、ただ直線を行く徒然道。
タインホアを出発し早々、あまりの退屈さに猛烈な眠気に襲われる。
山場のない単調なロード進行に、集中力も、心の熱も削がれていく。

長く曲がりくねらない道。
昨日とは打って変わり、屈折のない、ただ直射を浴びる焦熱道。
天然の日傘はなく、容赦なく土砂降りの日光が降り注ぐ。
炎天と炎地に晒され、下がりゆく意気に反し、自身の外殻の温度はどんどんと上昇していく。

2時間も照り焼き状態で走っていたら、体に異変が起き始めた。
水分を取ってはいたものの、手足は痺れ出し、腹の内部では変拍子が始まっている。
ついに、各パートが身勝手な不協和音を奏で始めた。
これはまずい。
ゲアン省の町、ヴィンで足を止め、粥をすすり、茶店で仮眠を取った。

画像2

今日の目的地までは残り50キロか。
太陽はまだ空の真上付近にある。
だけど、あと1時間半走ればいい。
行けると判断。
リスタートを切る。
だが・・・
相棒よ、お前もか・・・

思えば今朝からカラカラと、カウベルみたく妙な乾いた音を奏でていた。
目的地まで残り10キロ。
あと少し。
これ以上、機嫌を損ねないでくれ。
だが、焦ってスピードを上げるほどに、カウベルのキーは上がる。
まずい。
予感的中。

何かが途絶える感触とともに、原動機に依らない両輪の回転が始まった。
ついに、だ。
切れた。
チェーンが。
こんなところ、こんなタイミングで。
おいらのポンコツ、とうとう潰れちまった。

そりゃそうだよな。
もうここまで何キロ走ったんだろう。
上下左右に曲がったり、くねったり。
そりゃそうなる。

画像3

幸い修理屋はすぐに見つかり、即座にオペを開始してもらう。
きっと直る。
タフな相棒なんだ。
だから、きっと直るはず。
執刀医先生、頼んだよ。。。
その間、近くの薬局で胃腸薬を購入し、こちらも自身のリペアを行う。

画像4

ここまで約3000キロをともに走ったのか。
またオペが終われば、二人で息ぴったりのハーモニーを奏でられるはず。
にしても、今日こそ二人の呼吸は抜群に合ってしまったのかもしれない。

ちょうど一年前の今日のこと。

画像5


~ Bản dịch tiếng Việt ~

Nhật ký di chuyển – Chuyến chuyển nhà bằng xe máy năm 2020, trong tâm dịch Covid-19 tại Việt Nam.

【Ngày39  ~ 05,09,2020 ~   Thanh Hoá ➟ 】

画像6

Một con đường dài, không quanh co.
Hoàn toàn khác so với chặng đường mà tôi đã đi cho đến ngày hôm qua, đó là một con đường không có chút nhấp nhô uốn lượn, chỉ là một con đường chạy thẳng nhàm chán.
Ngay sau khi rời Thanh Hóa, tôi cảm thấy cực kỳ buồn ngủ do con đường chạy xe quá nhàm chán.
Con đường bằng phẳng và đơn điệu đã làm giảm không chỉ sự tập trung mà còn cả độ nhiệt trong lòng tôi.

Một con đường dài, không quanh co.
Hoàn toàn khác so với chặng đường mà tôi đã đi cho đến ngày hôm qua, đó là một con đường không có khúc xạ ánh sáng mặt trời, chỉ là một con đường cháy bỏng bị ánh nắng chiếu rọi trực tiếp.
Không có cái dù tự nhiên nào, ánh nắng nóng bức giáng xuống như thể một hình phạt của ông trời.
Tôi đứng giữa cái nóng từ trên trời và cái nóng của mặt đất, trái ngược với độ nhiệt trong lòng tôi, nhiệt độ trên da và thịt thôi cứ tăng cao hơn.

Sau khi tôi chạy xe suốt 2 tiếng trong tình trạng bị thiêu đốt như vậy, cơ thể tôi bắt đầu có vấn đề.
Tôi đã uống đủ nước nhưng tay chân tôi bắt đầu bị tê, trống tôi bắt đầu tự ý thay đổi nhịp điệu.
Cuối cùng, tất cả các bộ phận trên cơ thể tôi bắt đầu màn hòa tấu không hòa hợp.
Điều này không tốt chút nào.
Tôi ăn cháo và chợp mắt một chút tại một tiệm nước ở thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An.

画像7

Còn 50km nữa mới đến đích đến của ngày hôm nay.
Mặt trời vẫn còn ở đâu đó gần ngay trên đầu.
Nhưng chỉ cần chạy thêm khoảng 1 tiếng rưỡi nữa thôi.
Tôi đi được.
Tôi khởi hành lại từ đó.
Tuy nhiên...
Nè anh bạn đồng hành, anh cũng mệt chứ ha...

Nhân tiện thì từ sáng nay, tôi đã nghe tiếng “lạch cạch lạch cạch” rất lạ phát ra từ trong thùng xe.
Còn khoảng 7km.
Anh hãy khỏe lại dùm tui.
Nhưng mà càng chạy nhanh thì anh bạn đồng hành của tôi lại càng phát ra tiếng kêu lớn hơn một cách đầy bất ngờ.
Điều này không hề tốt chút nào.
Dự cám không lành của tôi đã trúng phóc.

Cùng với âm thanh như là có gì đó bị đứt ấy, vòng quay của động cơ không khớp với vòng quay của bánh xe nữa.
Dây cu-roa rồi.
Dây cu-roa bị đứt rồi.
Ở một nơi như thế này.
Anh bạn đồng hành te tua của tôi, kết cuộc lại kiệt sức ở nơi này sao...

Thì cũng đúng thôi.
Anh bạn của tôi đã chạy biết bao ki-lô-mét để tới được đây.
Lại còn cua qua trái quẹo qua phải khi đang chạy lên và cả chạy xuống dốc.
Bị như vậy cũng đúng rồi.

画像8

May mắn làm sao, tôi tìm thấy tiệm sửa xe ngay sau đó, tôi nhờ nhân viên của tiệm tiến hành cuộc phẫu thuật cứu anh bạn đồng hành của tôi ngay lập tức.
Nhưng mà anh bạn đồng hành của tôi đã vượt qua nhiều trận chiến cam go trong suốt 10 năm qua, nó kiên cường lắm.
Chắc chắn còn cứu được.
Trong khi chờ đợi, tôi đi mua thuốc dạ dày ở một tiệm thuốc gần đó, tự “sửa” lại bản thân tôi.

画像9

Tôi đếm thử thì cho đến bây giờ, anh bạn đồng hành đã cùng đi với tôi khoảng 3000km.
Sau khi cuộc phẫu thuật kết thúc, hai chúng tôi chắc chắn có thể cùng hợp tấu thật ăn ý.
Tuy nhiên, có lẽ là hôm nay hơi thở của cả hai chúng tôi hoàn toàn khớp với nhau thật.
Vận mệnh của chúng tôi là một, nên khi hư cũng hư cùng lúc với nhau.

Chuyện của đúng một năm về trước.

画像10


この記事が気に入ったらサポートをしてみませんか?