見出し画像

Innovation và chủ nghĩa tư bản

Vài nét về Joseph Schumpeter

 Sinh năm 1883 tại Moravia, khi đó là một phần của Đế quốc Áo-Hung, Joseph Schumpeter là con trai của một chủ nhà máy người Đức. Cha của Schumpeter qua đời khi ông mới 4 tuổi và mẹ và ông sau đó đã chuyển đến Vienna. Ở đó, mẹ của Schumpeter tái hôn với một vị tướng thuộc tầng lớp thượng lưu người Vienna, và với sự giúp đỡ của bà, Schumpeter bắt đầu sự nghiệp đáng chú ý với tư cách là một nhà kinh tế trẻ xuất sắc. Trong quá trình làm việc, Schumpeter từng là giáo sư kinh tế, Bộ trưởng Bộ Tài chính Áo và chủ tịch Ngân hàng Biedermann.

Joseph Schumpeter

 Sau khi các ngân hàng phá sản vào năm 1924 và Áo và Đức không chống nổi chủ nghĩa Quốc xã, Schumpeter định cư sang Hoa Kỳ và giảng dạy tại Đại học Harvard. Ở đó, ông truyền bá tư tưởng kinh tế của mình và tạo dựng một nhóm môn đệ và qua đời năm 1950 ở tuổi 66.

Các sản phẩm mới và phương pháp mới sẽ tạo ra xung đột với những sản phẩm cũ...nhưng không phải trên cơ sở bình đẳng mà trên cơ sở một số lợi thế mang tính quyết định, và kết quả là cái cũ sẽ bị tiêu diệt.
Joseph Schumpeter

Tác giả tự dịch thuật 

 Khi suy thoái kinh tế xảy ra và các hoạt động kinh doanh cũng như việc làm bắt đầu suy giảm, sẽ có những lời kêu gọi chính phủ can thiệp để chấm dứt tình trạng này. Nhà kinh tế học người Áo Joseph Schumpeter đã chỉ trích những tiếng nói này, nhất là trong trong thời kỳ Đại suy thoái những năm 1930. Theo Schumpeter, suy thoái kinh tế là một hiện tượng trực tiếp cho thấy chủ nghĩa tư bản đang phát triển như thế nào và ban đầu là một hiện tượng mà Karl Marx gọi là “sự hủy diệt mang tính sáng tạo”, bao gồm việc loại bỏ những thứ không hiệu quả và tạo ra những thứ mới, là cánh cửa mở ra con đường phát triển trong tương lai.

Thất nghiệp là mối quan tâm lớn của kinh tế học

Quan điểm về sự đổi mới - Innovation

 Theo quan điểm của Schumpeter, doanh nhân là cốt lõi của sự phát triển tư bản chủ nghĩa. Trong khi Adam Smith chấp nhận rằng lợi nhuận phát sinh từ cổ tức của vốn và Marx chấp nhận rằng lợi nhuận phát sinh từ việc chiếm đoạt lao động thì Schumpeter lại cho rằng lợi nhuận đến từ sự đổi mới. Bản thân sự đổi mới không bắt nguồn từ vốn hay lao động. Schumpeter định nghĩa doanh nhân là một tầng lớp người mới , những người “mới nổi” bên ngoài giai cấp tư bản và công nhân, những người phát minh và tạo ra các sản phẩm cũng như hình thức sản xuất mới trong những điều kiện kinh doanh đầy tính rủi ro. Ông coi họ là những con người sáng tạo, và trở thành những nhân vật nổi bật bên ngoài các chủ doanh nghiệp hiện tại, những người có thể đưa ra những “phản ứng thích ứng” trước những thay đổi nhỏ của nền kinh tế. Trước nhu cầu giới thiệu những đổi mới của mình ra thị trường, các doanh nhân buộc phải đối mặt với nguy cơ gặp phải sự phản kháng. Họ phá bỏ các chế độ cũ và mở ra những cơ hội kiếm lợi nhuận mới. Theo quan điểm của Schumpeter, sự đổi mới tạo ra thị trường mới hiệu quả hơn nhiều so với “ bàn tay vô hình ” hay cạnh tranh thị trường tự do của Smith .

Sáng tạo và đổi mới tạo sự nhảy vọt

Nhảy về phía trước

 Theo Schumpeter, các thị trường mới phát triển sau khi tiếp xúc với sự đổi mới, nhưng các thị trường khác nhanh chóng bắt chước nhà đổi mới và chia sẻ lợi nhuận. Cuối cùng thị trường sẽ trì trệ. Suy thoái là cơ hội để tiến về phía trước một lần nữa, như một liều thuốc đắng để thanh lọc cơ thể. Trong những năm gần đây, các chiến lược gia kinh doanh như học giả quản lý người Mỹ Clayton M. Christensen đã phân biệt hai loại đổi mới. Sự đổi mới “duy trì” theo nghĩa đen là duy trì hệ thống hiện đang hoạt động, thường ở dạng cải tiến công nghệ. Mặt khác, đổi mới “đột phá” sẽ phá hoại thị trường, làm rung chuyển mọi thứ và đảo lộn hoàn toàn những định nghĩa đã từng tồn tại. Ví dụ, Apple không phát minh ra công nghệ máy nghe nhạc kỹ thuật số, nhưng họ đã kết hợp một sản phẩm được thiết kế tốt (iPod) với chương trình tải nhạc (iTunes) để tạo ra một cách nghe nhạc mới.

Ipod và hệ sinh thái iTunes tạo ra cách mạng nghe nhạc toàn cầu

 Theo quan điểm của Marx, sự hủy diệt mang tính sáng tạo mang lại năng lượng to lớn cho chủ nghĩa tư bản, nhưng nó cũng có thể gây ra một cuộc khủng hoảng bùng nổ tự hủy diệt. Schumpeter đồng ý, nhưng cho rằng chủ nghĩa tư bản tự hủy diệt vì những thành công của nó chứ không phải vì những thất bại của nó. Schumpeter coi độc quyền là năng lượng của sự đổi mới, nhưng độc quyền chỉ có thể phát triển thành các doanh nghiệp có quy mô đặc biệt, mà bộ máy quan liêu cuối cùng đã bóp nghẹt chính tinh thần kinh doanh mang lại sự sống cho họ. Ông cũng nói rằng điều đó cuối cùng sẽ xảy ra như một điều tất yếu của chủ nghĩa tư bản.

この記事が気に入ったらサポートをしてみませんか?